Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Có những ngày cô đơn như thế...

Ai cũng sẽ phải đi qua cô đơn, bằng một cách nào đó, bằng chính bản thân hay bằng một trái tim khác xa lạ. Những quãng đời ta cô đơn, để nhớ, để trân trọng hơn hiện tại, để thử thách bản lĩnh của con tim kiên cường, hay là để ta có thời gian hong khô nước mắt, chữa lành những vết thương, để chuẩn bị yêu thương cho những cuộc tình phía trước...


Cô đơn là khi từng ngày qua, nỗi buồn lằng lặng đến và đi, niềm vui cũng thế. Xuân tới, hạ qua, thu đến, đông già cỗi bỏ đi, bốn mùa ta vẫn đơn côi một mình.

Cô đơn là khi ngót nghét tuổi xuân đi qua bạn bè đều có nơi chốn để thương nhớ đi về, còn ta đang mải mê trông ngóng một thứ thương yêu xa xăm vô hình nào đó.

Cô đơn là khi ta mệt nhoài, buông thõng với tình yêu. Đau đớn quá, tim ta đến lúc chai sạn với tình yêu để ngược dòng trôi về với cô đơn.

Cô đơn là khi ta đợi chờ một thứ gì đó mông lung, một cuộc tình không có bắt đầu và cũng chẳng có hồi kết. Một mối tình đơn phương vụng dại...hay một cuộc tình vốn dĩ đã không có bắt đầu nên chăng cũng không bao giờ kết thúc.


Cô đơn là khi con tim yêu thương quá, đòi hỏi quá, để rồi hụt hẫng khi nhận lại điều không như mong muốn. Cô đơn ngay trong chính cuộc tình của mìn

Cô đơn là khi khoảng cách giữa trái tim xa vời vợi, cố chạm khẽ cũng run run để rồi chỉ biết ngước nhìn từ xa, nhưng cũng có khi cô đơn là lúc khoảng cách không gian xa nghìn trùng để rồi ta yếu đuối trước cô đơn. Khi đêm ùa về lạnh lẽo, khi bình minh tỉnh giấc, thèm biết mấy một cái ôm vội vã.

Người ta cô đơn khi đau đớn, khi ghen tuông, hoài nghi, khi mất mát, khi đổ vỡ, khi người ta thấy không ai sẻ san, khi người ta nhớ nhung và thậm chí khi người ta đang yêu thương cháy bỏng...

Cảm xúc của những ngày cô đơn, là em níu lại những giấc mơ xa xôi của quá khứ

Là em lo sợ cho hiện tại

Hoang mang cho tương lai

Và ai rồi cũng sẽ có những tháng ngày như thế, không ở khoảng cô đơn này cũng chạm vào khoảng cô đơn khác.

Cô đơn có rất nhiều đồng minh, nhiều khi tất cả cùng xâu xé tâm can ta, nhưng dù như thế nào, con người không thể trốn chạy cảm xúc. Cách dứt ra triệt để là đối mặt và chiến đấu với nó. Mỗi ngày đi qua, là yêu thương đến cuồng si, là nhớ nhung đến thét gào, là buồn tủi đến suy sụp, là đau đớn đến quay quắt, là hận thù đến điên dại, nhưng chung quy lại tất cả rồi cũng sẽ qua đi.

Chỉ có hạnh phúc mới xứng đáng ở lại với em.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét