Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin

Bạn có hay tồn tại một thành phố 1.300 tuổi được mệnh danh là “Atlantis của Phương Đông” đến nay vẫn nguyên vẹn dưới đáy hồ nhân tạo.
Khá phá thành phố cổ kỳ vĩ dưới đáy hồ

Thiên Đảo Hồ là một hồ nước nhân tạo nằm ở tỉnh Thuần An, Chiết Giang,Trung Quốc. Hồ nước được hình thành từ năm 1959 khi chính phủ quyết định xây dựng trạm thủy điện ở sông Tân An và đã "chôn giấu" một thành phố cổ kỳ vĩ nơi đáy hồ.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Đúng như tên gọi, Thiên Đảo gồm 1.078 các hòn đảo lớn và vài nghìn đảo nhỏ hơn nằm rải rác trên khắp lòng hồ. Thiên Đảo có diện tích là 573 km vuông và có dung lượng nước lưu trữ 17,8 km khối. Các đảo trong hồ có tổng diện tích vào khoảng 86km vuông.
Hồ Thiên Đảo nổi tiếng vì vẻ đẹp hùng vĩ nhưng ít ai biết rằng, sự kỳ vĩ đó không chỉ dừng lại ở trên mặt hồ mà còn ẩn giấu ở phần dưới đáy hồ.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Hồ nhân tạo với hàng ngàn hòn đảo tại Chiết Giang
Chính nỗ lực thăm dò đáy hồ Thiên Đảo lần đầu tiên vào năm 2001 đã giúp các chuyên gia phát hiện ra một số công trình kiến trúc ở đáy hồ, với 265 vòm bao gồm cổng ra vào và các công trình cầu cống.
Sau nhiều lần thăm dò sau đó, đội thợ lặn Big Blue của Thượng Hải tìm thấySư Thành (Shi Cheng) – một thành phố cổ bị nhấn chìm nằm dưới đáy hồ Thiên Đảo, sâu 40m.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Bản khắc họa Sư Thành.
Sư Thành - hay Thành phố Sư Tử - được xây dựng tại chân núi Ngũ Sư, trong giai đoạn Đông Hán (khoảng năm 25 - 200). Công trình này được đặt tên là “Thành phố Sư Tử” vì ở đó có ngọn núi Ngũ Sư nằm ở ngay phía sau thành phố.
Sư Thành có 5 cổng, mỗi cổng thành có một tòa tháp lớn với diện tích tương đương với 62 sân bóng đá. Trước khi bị nhấn chìm dưới nước, Sư Thành có sáu con đường chính xây bằng đá, được sử dụng để kết nối mọi ngõ ngách trong thành phố.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Trước khi Sư Thành bị ngập nước, 290.000 người đã được di dời đi khỏi nơi mà tổ tiên họ đã sinh sống suốt 1.300 năm. Ít ai ngờ, nằm sâu bên dưới Thiên Đảo Hồ từng là một trung tâm chính trị và kinh tế của khu vực.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Qua những tấm ảnh mà đội thợ lặn đã chụp được, giới chuyên gia nhận thấy Sư Thành có kiến trúc chạm khắc tinh xảo với nhiều tác phẩm điêu khắc hình sư tử, phượng hoàng, hay các Hán tự cổ trên bức tường.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Theo National Geographic, khi lặn xuống tới độ sâu 28m, ánh sáng không còn chiếu được tới đây nữa. Đèn trang bị cho thợ lặn chỉ có khả năng chiếu sáng khoảng 2 mét.
Tuy vậy, họ đã phát hiện ra rằng dù đã nằm ở độ sâu từ 26 - 40m dưới đáy hồ, công trình kiến trúc này gần như nguyên trạng, không bị hư hại nhiều, ngay cả dầm gỗ và cầu thang cũng vẫn còn nguyên vẹn.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Các chuyên gia cho rằng, môi trường nước xung quanh đã bảo vệ thành phố nên kiến trúc nơi đây không hề bị bào mòn. Tuy vậy, câu trả lời thực sự vẫn làbí ẩn mà giới khoa học đang kiếm tìm.
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Được biết, thành phố Sư Tử đã bị nhấn chìm xuống nước khi nhà hoạch định Trung Quốc thực hiện dự án xây dựng đập Tân An vào năm 1959. Và để thu hút khách du lịch, họ đang lên kế hoạch biến nơi đây thành địa điểm tham quan du lịch.
Theo tạp chí Our World: "Sư Thành đã được quyết định sẽ trở thành một địa điểm du lịch dưới nước. Với những tàu ngầm đặc biệt có chiều cao 3,8m, chiều dài 23m và sức chứa 48 hành khách trị giá 6 triệu USD (khoảng 126 tỷ VND), tất cả mọi người đều có thể thăm thú thành phố dưới nước".
Thành phố cổ nguyên vẹn dưới đáy hồ đẹp đến khó tin
Nhiều người cho rằng, công trình này là phiên bản nhỏ của thành phố Atlantisvà là một trong những thành viên của bộ sưu tập kỳ quan thế giới phiên bản thu nhỏ ở Trung Quốc.
Tuy nhiên, các quan chức địa phương cho hay, việc sử dụng tàu ngầm trong vùng hồ này có thể tạo ra những luồng sóng mạnh ở dưới đáy hồ và điều này có thể phá hủy thành phố cổ.


Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

Có những ngày cô đơn như thế...

Ai cũng sẽ phải đi qua cô đơn, bằng một cách nào đó, bằng chính bản thân hay bằng một trái tim khác xa lạ. Những quãng đời ta cô đơn, để nhớ, để trân trọng hơn hiện tại, để thử thách bản lĩnh của con tim kiên cường, hay là để ta có thời gian hong khô nước mắt, chữa lành những vết thương, để chuẩn bị yêu thương cho những cuộc tình phía trước...


Cô đơn là khi từng ngày qua, nỗi buồn lằng lặng đến và đi, niềm vui cũng thế. Xuân tới, hạ qua, thu đến, đông già cỗi bỏ đi, bốn mùa ta vẫn đơn côi một mình.

Cô đơn là khi ngót nghét tuổi xuân đi qua bạn bè đều có nơi chốn để thương nhớ đi về, còn ta đang mải mê trông ngóng một thứ thương yêu xa xăm vô hình nào đó.

Cô đơn là khi ta mệt nhoài, buông thõng với tình yêu. Đau đớn quá, tim ta đến lúc chai sạn với tình yêu để ngược dòng trôi về với cô đơn.

Cô đơn là khi ta đợi chờ một thứ gì đó mông lung, một cuộc tình không có bắt đầu và cũng chẳng có hồi kết. Một mối tình đơn phương vụng dại...hay một cuộc tình vốn dĩ đã không có bắt đầu nên chăng cũng không bao giờ kết thúc.


Cô đơn là khi con tim yêu thương quá, đòi hỏi quá, để rồi hụt hẫng khi nhận lại điều không như mong muốn. Cô đơn ngay trong chính cuộc tình của mìn

Cô đơn là khi khoảng cách giữa trái tim xa vời vợi, cố chạm khẽ cũng run run để rồi chỉ biết ngước nhìn từ xa, nhưng cũng có khi cô đơn là lúc khoảng cách không gian xa nghìn trùng để rồi ta yếu đuối trước cô đơn. Khi đêm ùa về lạnh lẽo, khi bình minh tỉnh giấc, thèm biết mấy một cái ôm vội vã.

Người ta cô đơn khi đau đớn, khi ghen tuông, hoài nghi, khi mất mát, khi đổ vỡ, khi người ta thấy không ai sẻ san, khi người ta nhớ nhung và thậm chí khi người ta đang yêu thương cháy bỏng...

Cảm xúc của những ngày cô đơn, là em níu lại những giấc mơ xa xôi của quá khứ

Là em lo sợ cho hiện tại

Hoang mang cho tương lai

Và ai rồi cũng sẽ có những tháng ngày như thế, không ở khoảng cô đơn này cũng chạm vào khoảng cô đơn khác.

Cô đơn có rất nhiều đồng minh, nhiều khi tất cả cùng xâu xé tâm can ta, nhưng dù như thế nào, con người không thể trốn chạy cảm xúc. Cách dứt ra triệt để là đối mặt và chiến đấu với nó. Mỗi ngày đi qua, là yêu thương đến cuồng si, là nhớ nhung đến thét gào, là buồn tủi đến suy sụp, là đau đớn đến quay quắt, là hận thù đến điên dại, nhưng chung quy lại tất cả rồi cũng sẽ qua đi.

Chỉ có hạnh phúc mới xứng đáng ở lại với em.


Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

"Cẩm nang toàn tập" về cách dùng sữa để làm đẹp

Sữa là nguyên liệu làm đẹp quý giá mà chúng ta không nên bỏ qua đâu nha!



Chứa một lượng lớn các vitamin bổ dưỡng, sữa là nguyên liệu làm đẹp hiệu quả không kém bất kem loại kem dưỡng da nào. Hãy sử dụng sữa đúng cách để có một làn da trắng hồng, mịn màng bạn nhé!




Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Con yêu mẹ

Có lẽ trong cuộc đời mỗi người, ai cũng dành tình cảm cho người phụ nữ mình yêu thương. Đối với tôi cũng vậy,hạnh phúc lớn nhất của tôi là có mẹ – một người phụ nữ tuyệt vời.


Bạn có bao giờ tự hỏi hạnh phúc là gì chưa? Có ai định nghĩa được hạnh phúc? Có thể bạn sẽ cho rằng hạnh phúc là khi mình thành công, kiếm được nhiều tiền, được nhiều người hâm mộ... Cảm giác thật vui sướng và khiến cho tất cả chúng ta đều cảm thấy cuộc sống thật tươi đẹp, thật đáng sống. Vậy thì có phải hạnh phúc chỉ bấy nhiêu đó, chỉ những khi đó bạn mới cảm thấy: "Mình đang hạnh phúc".

Nếu vậy thì bạn đã quên rằng có đôi khi hạnh phúc thật bình dị và nhỏ bé, đến nỗi bạn không thể nhận ra đó là hạnh phúc. Mặc dù "hạnh phúc" luôn ở bên cạnh bạn, chẳng cần tìm kiếm ở đâu xa.



Tại sao chúng ta cứ mãi rượt đuổi theo những ước mơ xa vời, khó nắm bắt mà không nhận ra rằng có những hạnh phúc thật vô giá, lớn lao. Đã có lúc tôi nghĩ rằng hạnh phúc là khi mình trở thành người phụ nữ thành đạt, kiếm được nhiều tiền, có được tất cả mọi thứ, khi đó mình sẽ có được hạnh phúc. Nhưng rồi quan sát xung quanh, tôi mới nhận ra một điều hạnh phúc thật giản đơn, mà không cần phải tìm kiếm đâu xa.Tạo hóa này cho con có một gia đình tuyệt đời, một người mẹ hoàn hảo. Mẹ luôn yêu con hơn bản thân mình, những gì có thể làm được mẹ luôn hy sinh cho con. Mẹ – người duy nhất trong đời lúc nào cũng yêu thương, quan tâm, lo lắng cho con.

Con cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi con có mẹ. Nghĩ lại thì con thấy mình chưa làm được gì, 22 tuổi nhưng con vẫn để mẹ phải lo cho con. Nhiều lúc con rất giận mẹ, thậm chí là ghét mẹ vì mẹ hay đem con ra so sánh với những người khác, con cảm thấy tủi thân và chỉ muốn ra khỏi nhà. Nhưng con biết rằng mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con nên mới như vậy, con không hiểu nên đã cãi lại mẹ. Mẹ không giận con nhưng con biết sâu thẳm trong tim mẹ đang buồn, con biết con đã sai rồi. Con xin lỗi mẹ!


Mẹ ơi!

Con muốn nói với mẹ rất nhiều nhưng con không biết bắt đầu từ đâu. Con thấy mình có lỗi với mẹ nhiều lắm, con chưa làm được gì cho mẹ chỉ luôn làm mẹ lo và buồn về con thật nhiều. Lúc con bế tắc, vướng mắc trong tình cảm tưởng chừng như không thể vượt qua được thì con biết rằng luôn có mẹ ở bên con. Mẹ đã bỏ qua tất cả những sai lầm của con và khuyên con thật nhiều điều. Con không biết nếu không có mẹ thì những lúc con bế tắc con đã làm chuyện dại dột sai lầm gì nữa.

Mẹ yêu!

Khi con vấp ngã, bước đi những bước sai lầm trong tình cảm, con những tưởng bên cạnh con sẽ không có ai nhưng mẹ đã không trách mắng con mà mẹ đã dang rộng vòng tay che chở bảo ban và ôm con vào lòng. Và con chợt nhận ra một điều luôn có mẹ dang rộng chở che cho con mỗi khi con vấp ngã, vậy mà đã có lúc con ghét mẹ thậm chí là muốn ra khỏi nhà nhưng con hiểu được rằng trên đời này không ai yêu thương con bằng mẹ. Tình thương của mẹ dành cho con là vô điều kiện, còn khi ra ngoài xã hội thì phải có điều kiện mọi người mới yêu thương con.


Mẹ!

Sau những gì đã trải qua, những vấp ngã trong tình cảm thì đối với con đó là những bài học để con trưởng thành hơn trong cuộc sống. Con nhớ mẹ có nói với con khi yêu nên bình tĩnh tìm hiểu không nên vội vàng. Nhưng con đã không tìm hiểu kĩ để rồi nếm phải trái đắng, con thấy mình sai nhiều lắm mẹ ạ.

Giờ đây, con nhận ra một điều trong tình cảm không được vội vã hãy đi từng bước thật chậm để mình có nhiều thời gian tìm hiểu để xem người đàn ông đó có thật lòng và tốt với mình hay không.

Mẹ ơi!

Con cảm ơn mẹ đã sinh ra con, cảm ơn cuộc đời đã cho con có một người mẹ tuyệt vời. Đối với con, mẹ không chỉ là mẹ mà mẹ còn là một người bạn để con có thể tâm sự tìm ở mẹ những lời khuyên bổ ích. Những lúc làm mẹ buồn trong lòng con cũng buồn lắm, con xin lỗi mẹ thật nhiều. Con hứa với mẹ sẽ sống thật tốt, ổn định cuộc sống để không làm phiền lòng mẹ, không để mẹ suy nghĩ về con nữa.

Con không biết phải nói gì với mẹ nữa, nhưng có một điều mà con ấp ủ từ rất lâu rồi đến giờ con vẫn chưa nói được.

" Con Yêu Mẹ Nhiều Lắm.".

Người viết:

Mạc Sầu.


Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Là em sai khi đã để anh phải cô đơn...

Em đã không có đủ thời gian và sức lực để chăm sóc cho anh như "cô ấy", không còn chia sẻ, lắng nghe anh mọi thứ như chúng ta đã từng. Là em sai lầm, là em khiến anh cô đơn để phải dựa vào một bờ vai khác, để phải nắm lấy một đôi tay khác. Chính em đã biến anh thành kẻ phản bội...


Anh... người đã cùng em vượt qua bao sóng gió của cuộc đời, chúng ta chứng kiến sự thay đổi và trưởng thành của nhau, đủ để chiêm nghiệm và suy nghĩ về việc liệu nửa trái tim còn lại của chúng ta có dành cho nhau, có đập chung một nhịp?

Anh... chúng ta đã mơ về một gia đình với việc mỗi sáng thức dậy sẽ được nhìn thấy điều đẹp nhất trên đời - mắt của người mình yêu. Những đôi mắt đã từng lén nhìn nhau khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Những đôi mắt đã và sẽ luôn dõi theo nhau suốt cả chặng đường dài về sau.

Em đã nghĩ chỉ cần có anh, em sẽ đủ mạnh mẽ để chống chọi lại với cả Thế giới này. Chỉ cần có anh là đủ..

Niềm tin em dành cho anh là tuyệt đối, tình yêu trao cho anh là cả sức trẻ, dại khờ và bồng bột. Em lao đầu vào công việc như người điên, ôm theo giấc mơ "gia đình nhỏ" của chúng ta, mọi cố gắng nỗ lực cũng vì mục đích cuối cùng – Anh! Em đã không có đủ thời gian và sức lực để chăm sóc cho anh như "cô ấy", không còn chia sẻ, lắng nghe anh mọi thứ như chúng ta đã từng. Là em sai lầm, là em khiến anh cô đơn để phải dựa vào một bờ vai khác, để phải nắm lấy một đôi tay khác. Chính em đã biến anh thành kẻ phản bội...


Em đã xem anh như cả Thế giới của mình để khi anh quay đi, thế giới như sụp đổ trước mặt. Em lại sai lầm nghiêm trọng. Đánh mất chính bản thân, đánh đổi mọi thứ.. Em tưởng mình phải hận anh đến xương tủy. Nhưng không, tình yêu đó ngày hôm nay vẫn trọn vẹn như ngày đầu anh biết không?

Em chưa bao giờ van xin tình cảm của anh, vì hơn ai hết em hiểu, tình yêu là thứ duy nhất chúng ta không nên ăn mày. Em đã mất tất cả nhưng duy nhất còn lại sự tự trọng cuối cùng của một đứa con gái lần đầu yêu nhiều và đau nhiều như thế. Là em tự trọng, là em bảo anh đi đi, đừng quay đầu lại, hãy hạnh phúc với sự lựa chọn của mình vì nếu yêu em nhiều anh đã không phải đắn đo.


Rồi sau một thời gian dài vật lộn với cô đơn, em đã quen dần với sự trống trải, đã học được cách đứng dậy bằng chính đôi chân của mình. Trở lại với sự mạnh mẽ, cao ngạo, bản lĩnh trong công việc. Một lần nữa khi ngẩng đầu lên... em lại nhìn thấy anh.

"Anh không thể quên được em, anh xin lỗi!" – giá như anh nhận ra điều này sớm hơn thì tất cả chúng ta đã không rơi vào bi kịch đau đớn thế này. Em không trách anh, cũng chẳng trách ai kia... chỉ trách bản thân mình đã cho anh cơ hội bước vào trái tim em và bóp nát nó để rồi cuối cùng cũng chính anh muốn bù đắp cho nó.

Thôi thì tim em đây, anh hãy giữ lấy, em cũng chẳng cần giữ lại gì cho mình nữa. Trót dại khờ yêu một lần... là thương một đời. Rốt cuộc thì đối với em, tận cùng của nỗi đau và hạnh phúc cũng đều là anh. Ừ thì chỉ cần có anh là đủ.



Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Tôi yêu anh mất rồi...!


Ngoài khung cửa sổ mưa vẫn đang rơi. Nghe thật chơi vơi... Điều tôi lo sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra: Tôi yêu anh mất rồi!


Hiện tại tôi đang nhớ anh, nhớ đến muốn chết đi được.

Ngoài khung cửa sổ mưa vẫn đang rơi. Nghe thật chơi vơi.. Tôi đưa tay hứng từng giọt trinh nguyên đang âm thâm buông lơi giữa đất trời mà thấy lạnh trong lòng. Từng hạt len lỏi qua tay và chảy đi. Trong tay trống rỗng... Điều tôi lo sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra:

Tôi yêu anh mất rồi!


Sau khi chia tay mối tình đầu, tôi thấy con trai trên đời này đều na ná nhau mà thôi. Tôi mất niềm tin vào đàn ông các người và tự nhủ sẽ không yêu thêm một ai khác nữa. Đau lắm rồi. Và rồi suốt thời gian qua, gặp gỡ và quen biết bất cứ người con trai nào tôi cũng chỉ thấy chán ghét, nhàm chám, nhạt toẹt. Tôi không thấy bản thân bị thu hút bởi chàng trai nào cả thậm chí cả khi đứng ngay cạnh hotboy của trường Đại học. Đàn ông ư, Chúa tạo ra họ để làm cái gì trên đời này nhỉ? Mang tới hạnh phúc cho phụ nữ sau đó dày vò niềm hạnh phúc đó rồi cướp nó đi luôn hả? Tôi ngao ngán và thấy rùng mình khi thấy chàng trai nào đó nhắn tin tán tỉnh mình. Không phải vì tôi chảnh chọe hay kiêu căng mà là vì với tôi tình yêu đã bị hong khô mất rồi...


Nhiều hỏi sẽ hỏi vậy anh là ai mà lại khiến tôi nhớ đến phát điên như vây? Anh ư? Không hotboy, không giàu có, không ngạo nghễ, không quá giỏi giang đã vậy lại còn đào hoa. Tôi thích anh ấy duy nhất một điểm. Đó là sự lạnh lùng, vô tâm của anh. Anh không thèm đếm xỉa gì tới tôi dù tôi xuất hiện dịu dàng, cá tính hay sexy. Anh nói chuyện với tôi khá nhiều nhưng lại chẳng bao giờ nhắn tin hỏi xem tôi đã khỏi ốm chưa. Còn nữa, tôi nói tôi nhớ anh mà anh cũng chẳng bận tâm. Và những lời nói ngọt ngào dành cho tôi với anh lại càng không? Tôi hỏi anh ghét tôi à, anh lắc đầu. Vậy cái cách anh đang đối xử với tôi là gì vậy?

Hằng ngày tôi vẫn thường xuyên ghé trang facebook của anh. cố tình nhắn tin cho anh trước vậy mà anh vẫn làm lơ. Tôi càng không có được tình cảm của anh, tôi lại càng khao khát chinh phục được anh. Tôi đã từng nghĩ như thế đó.

Nhưng mà người ơi, sao giờ tôi thấy bồn chồn trong lòng đến thế. Lúc nào cái đầu này cũng nghĩ đến anh, cả trong mơ người tôi hướng tới cũng là anh. Soi mưa cũng ra hình ảnh của anh. Anh có ở khắp mọi nơi tôi đi, mọi thứ tôi nhìn. Tôi bất chấp mọi nguyên tắc mình đặt ra chỉ vì nỗi nhớ về anh cứ trào dâng.

Phát điên mất...

Mưa đang rơi...còn tôi thì...

Yêu anh thật rồi!



Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Liệu anh đã thật sự quên được người yêu cũ chưa...?

Thế giới riêng của anh em chẳng muốn đào bới làm gì anh ạ, chỉ thêm những vết cắt trong trái tim nhỏ bé này thôi. Những tấm ảnh cũ của anh và chị ấy trong máy tính đều được anh lưu một cái tên, còn của em thì không có. Những lá thư ngày xưa viết cho nhau và những món quà bé nhỏ anh đều cất giữ...còn những thứ là của em nó được xếp vào đâu? Chỉ bấy nhiêu điều thôi cũng đù làm trái tim này đau nhói.


Có đôi khi em tự hỏi mình? Liệu anh đã thật sự quên được "người yêu cũ" chưa?

Em chẳng bao giờ lục tung tất cả kĩ vật rồi lật lại nỗi đau mà anh chưa một lần quên hẳn, vì em biết trong đấy toàn là những thứ thuộc về chị ấy, có quá ích kỷ không anh khi anh đem cả những thứ quý giá của riêng anh nhòi nhét vào cuộc sống của em? Làm cho em thổn thức bởi những điều mà dường như nó không nên xuất hiện.

Em không ghét gì chị ấy vì chị ấy đâu có lỗi gì trong cuộc tình chúng ta. Thậm chí chị ấy đã từng ở bên anh, để anh nhận ra cuộc sống này tốt đẹp biết nhường nào, giúp anh lấy lại niềm tin và nhựa sống khi em chưa tồn tại trong cuộc đời anh, khiến anh trở nên tốt đẹp như bây giờ...Em cảm ơn chị ấy còn không hết nữa là.


Có những ngày trong em là nỗi buồn, như vô thức em gõ một cái tên kiếm tìm, lặng lẽ vào Facebook người ta xem ảnh, rồi tự so với bản thân mình hiện tại, em cảm thấy có một sự chênh lệch chếnh choáng và thấy bản thân mình như thừa thải. Chị ấy thật xinh đẹp, thật tốt tính, lại còn hiểu biết nhiều...tất cả đều hơn em ngay lúc này.

Đôi khi thấy anh comment cùng bạn bè và có cả chị ấy, tất cả mọi người đều nói về một vần đề nào đó, nhìn anh khác hẳn với anh của em...đôi khi em còn ghen tị tại sao những status ngốc xít của mình lại trôi một cách đơn độc, anh chẳng một chúc mảy may để níu kéo lại. Ngay lúc ấy, em tưởng chừng mình như một giọt cafe rơi xuống đáy cốc, chẳng thể bấu víu vào điều gì mà ở lại.


Ở bên anh em luôn vui cười, là vì em tự tạo cho mình một gương mặt hạnh phúc và một tấm lòng rộng lượng, để anh không phải cảm thấy có lỗi với em khi mà anh nói rằng anh chưa dứt hẳn tình cảm với chị ấy nên em mới chịu nhiều đau khổ dằn vặt như vậy. Cảm giác của người đến sau, cảm giác của một kẻ thứ ba, cảm giác như một người thừa... Dù sự thật không hẳn đã là như thế nhưng những cảm giác đáng ghét này vẫn giết em dần mòn ngày qua ngày.

Thế giới riêng của anh em chẳng muốn đào bới làm gì anh ạ, chỉ thêm những vết cắt trong trái tim nhỏ bé này thôi. Những tấm ảnh cũ của anh và chị ấy trong máy tính đều được anh lưu một cái tên, còn của em thì không có. Những lá thư ngày xưa viết cho nhau và những món quà bé nhỏ anh đều cất giữ...còn những thứ là của em nó được xếp vào đâu? Chỉ bấy nhiêu điều thôi cũng đù làm trái tim này đau nhói.

Buồn lắm anh ạ! Nhưng đành thôi vì em là con gái hay ganh tị một chút với mỗi tình anh từng khắc cốt ghi tâm cũng là điều hiển nhiên mà anh. Hãy để em yếu đuối và "say" một bữa trong nỗi đau em chưa một lần nói ra, điều này sẽ khiến em luôn cần có anh. Anh đừng mệt mỏi, hãy lắng nghe những ghen tuông từ em vì sự ghen tuông là biểu hiện rõ ràng cho một tình yêu chân thành.